Bất bình thường trong cuộc sống bình thường. Có khi nào bạn tự hỏi bản thân tồn tại trên thế giới này để làm gì? Bạn có bao giờ xem con người chúng ta là những con robot sống chưa? Cuộc sống bắt đầu từ những bước đi đầu tiên thuở nhỏ, học chữ, học đếm, từng bước đến trường, học mẫu giáo, cấp 1, cấp 2, cấp 3 và đại học, sau đó chúng ta lại ra trường và đi làm, có gia đình, sống như thế đến hết đời. Vòng đời cuộc sống rất bình thường, lặp đi lặp lại theo quy luật và chúng ta là những người bất bình thường nhất.

Trưởng thành rồi mới biết cuộc sống xung quanh chẳng hề bình thường, lúc nào trong lòng cũng hao hao lòng lo sợ, sự đắng đo, sự e dè, sự sợ hãi khi phải gặp người này người kia, sợ khó khăn, sợ vấp ngã, sợ thất bại. Khi còn nhỏ thì mong bản thân được lớn lên, lớn lên rồi mong được nhỏ lại để không phải va chạm với đời vì được ba mẹ chăm lo và bảo vệ.

Trưởng thành lên rồi, ba mẹ già đi, bạn bè ít dần, những mối quan hệ xung quanh cũng phức tạp hơn, nỗi lo cơm áo gạo tiền một ngày một lớn hơn. Cuộc sống thì vẫn như vậy, thời gian vẫn chạy với 24h đồng hồ một ngày, vẫn là con người chúng ta đó, vẫn là cái thới giới xung, khung cảnh như vậy, chỉ khác một điều là chúng ta đã thay đổi, chúng ta thấy bản thân khác đi nhiều, thấy bất bình thường đi, không còn là cuộc sống trước kia nữa rồi.

Sẽ có những đêm bạn không thể nằm ngủ một giấc ngủ ngon như một đứa bé, bạn bận suy nghĩ về công việc có làm đúng deadline chưa, tiền còn đủ dùng tới cuối tháng không, hay là người yêu có thật lòng với mình hay không…. hàng tá lý do khác nhau khiến lòng ta cảm thấy hỗn loạn thật sự. Và có những thời điểm, bạn thấy lòng mình trống vắng, dẫu biết không hề có việc gì xảy ra, nhưng bản thân vẫn không yên lòng vì một lý do vô hình nào đó.

Trưởng thành cho ta nhiều lựa chọn mới, nhiều cơ hội mới được mở ra, kéo theo là bao lo âu về khó khăn, những lần chúng ta vấp ngã kéo bản thân chìm xuống vực thẳm, phải tự leo lên một mình mà chẳng còn ai bên cạnh. Những con đường đi đầy chông gai làm cho chúng ta muốn buông xuôi mọi thứ. Cái cảm giác mệt mỏi, chán đời được thể hiện qua các stastus của các bạn trẻ trên mạng xã hội. Làm cho thế giới xung quanh càng u ám đi, càng bất bình thường đi dẫu biết thời gian vẫn trôi như thế, vẫn đủ từng phút từng giây và chẳng hề chạy nhanh hay chậm. Chỉ là do bản thân chúng ta đang bất bình thường đi.

Bạn chạy đua với cuộc sốngTuổi tác chạy đua với thời gianKhó khăn chạy đua với cơ hộiTình yêu chạy đua với sự chia lyBệnh tật chạy đua với sức khỏe. Tham vọng chạy đua với kiên trì.

Đó là những quy luật luôn tồn tại trong vòng đời cuộc sống, bạn chẳng thể nào thay đổi nó vì đó là quy luật tự nhiên, kẻ nào chạy nhanh thì thắng, đơn giản như vậy thôi. Việc có thể thay đổi được là bản thân chúng ta, chúng ta đón nhận chúng thế nào thì cuộc sống sẽ trả cho bạn thế đấy. Bạn thấy bình thường và thích nghi với quy luật đó, hoặc bạn cũng có thể bất bình và có thể từ chối thích nghi. Đó là sự bất bình thường của con người vì không ai giống ai cho dù bạn được sinh ra và lớn lên chung hoàn cảnh với nhau. Nhưng bình thường là việc bạn vẫn phải lớn lên, vẫn phải trưởng thành, và già đi.

Sẽ có những lúc trong lòng trống vắng không có động lực gì cho cuộc sống, bạn tự hỏi liệu chúng ta được sinh ra trong một hình hài con người nhưng chẳng giống người, bạn sống trong thế giới loài người nhưng suy nghĩ và thái độ chả khác gì một loài động vật thời tiền sử. Đừng ngại dừng lại nghỉ ngơi để ngắm nhìn xung quanh nếu bản thân đang mất phương hướng, chấp nhận đi chậm hơn bạn bè, đồng nghiệp một chút nhưng lại đúng đường, còn hơn là đi nhanh nhưng lạc đường thì sẽ không thể nào tìm được lối thoát.

Nếu….
Nếu thấy mệt mỏi thì nghỉ ngơi, nếu thấy buồn thì nói ra, nếu thấy khó chịu thì tìm một nơi nào đó bình yên mà đến, nếu muốn yêu thì hãy tỏ tình, nếu muốn bỏ tất cả làm lại thì cứ làm, nếu muốn đăng status lên mạng xã hội cho mọi người thấy thì cứ đăng đi, nếu muốn thì bạn cứ làm, và đừng sợ, vì họ là họ không phải là bạn nên không biết 100% bạn đang gặp chuyện gì. Đâu phải ai cũng giỏi giấu cảm xúc trong lòng, bạn cũng vậy thôi, vì chúng ta là con người chứ không phải là thần thánh gì.

Tại sao khi bạn muốn thổ lộ thì giấu kĩ trong lòng và chẳng hề chia sẻ cho mọi người, mình không trách các bạn hay đăng status buồn lên các trang mạng xã hội để than vãn, vì mình biết xung quanh chúng ta chỉ là nỗi buồn mà không ai chia sẻ được với bạn. Nhưng chính bạn thích cho mọi người biết trạng thái qua những status đó thì cứ đăng, vì được nói ra vẫn tốt hơn nhiều so với giữ mãi trong lòng mà không biết chia sẽ cùng ai cho đến khi bạn không còn cơ hội.Chính bạn còn bất bình thường về bản thân thì đừng hỏi tại sao chúng ta đang sống trong xã hội vốn dĩ bình thường nhưng bây giờ lại khác thường đến như thế.

Thì….
Vậy thì chúng ta sống chung với cuộc sống bất bình thường này sẽ thế nào?Thay đổi, thích nghi hay chống đối. Mỗi người lựa chọn khác nhau, không có lựa chọn nào tốt hoàn toàn và chẳng có lựa chọn nào xấu. Chỉ có cố gắng cho cuộc sống ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua và niềm tin vào ngày kia. Cho dù có bất bình thường đi chăng nữa, chúng ta vẫn phải tiếp tục sống để hoàn thành nhiệm vụ mà thượng đế đã sắp đặt sẵn cho mỗi cá nhân.

Thì cứ vậy mà hòa nhập vào cuộc sống hỗn loạn này, biết đâu nhờ sự hỗn loạn của xã hội chúng ta mới biết được mình là ai, đến trái đất này để làm gì và đâu là sứ mệnh của mình.Đã là cuộc sống thì phải chấp nhận rủi ro, chấp nhận hỗn loạn, chấp nhật vấp ngã, chấp nhận nỗi sợ hãi, chấp nhận bản thân, chấp nhận những thực tế đầy phủ phàn. Phải chấp nhận vì đó là bài toán cần lời giải, thượng đế cho đề bài, thì chúng ta bắt buộc phải giải đề, còn nếu không thì tự biết kết quả rồi đó.

Thôi thì cứ gạc bỏ những thứ xung quanh, mặc kệ thiên hạ mà sống theo chính phong cách của chính bạn. Có bình thường hay bất bình thường thì cũng không được từ bỏ sự cố gắng.
Cố lên nào các bạn.
1 chút cảm nhận của bạn về bài viết ”Bất bình thường trong cuộc sống bình thường” comment bên dưới bạn nhé.
Hình và nội dung: ST theo ”Trile”