Yêu mình và yêu người!

Yêu mình và yêu người!. Bạn có biết Chúa đã tạo ra Eva như thế nào không ? Ông đã rút cây xương sườn thứ bảy của Adam để tạo ra Eva. Vậy điều đó nghĩa là như nào, tại sao lại lấy xương sườn, mà lại là cái thứ bảy?

Bởi vì nó ở gần trái tim hơn cả. Và điều ấy cũng là biểu tượng cho tình yêu thắm thiết bền chặt của hai con người. Mặc dù Chúa đã rút mất chiếc xương sườn của Adam, nhưng lại trả hẳn cho anh ta một người phụ nữ. Phải chăng Chúa là đàn ông nên mới thiên vị đàn ông như thế nhỉ?

Không hẳn, Adam còn phải kiên nhẫn chờ đợi Chúa trả lại chiếc xương sườn cho mình, còn đàn ông ngày nay thì phải đi tìm Eva định mệnh của bản thân họ, bởi đó chính là một mất mát to lớn nhất Chúa đã trao ngay từ khi anh ta chào đời. Thế nên, trên thế gian này, con người ở bất cứ đâu, bất cứ thời đại nào đều không thể thoát khỏi việc có cảm tình với một ai đó. Ngoài kia, còn có cả những cặp LGBT mặc kệ đàm tếu xã hội, họ mạnh mẽ để bảo vệ hạnh phúc cho bản thân đấy thôi.

Yêu mình và yêu người!
Yêu mình và yêu người!

Nên việc tất chúng ta đang sống và tồn tại này không phải không có lý do. Bạn à, bạn có nhận thấy cái rét đến buốt cóng tay không! Bạn có thấy những cái ôm chặt của người thân, những người bạn của mình ấm áp biết bao không!
Bạn có nghe được tiếng lạo xạo của đám lá khô lê trên nền đường nhựa không! Bạn có nhìn thấy bầu trời cao vời vợi, có mấy chú chim chích bông bay lạc vào trong thành phố, đậu lên tán cây bàng lá đã úa vàng quắt queo, rồi lại bay vút lên cao không! Yêu mình và yêu người!

Bạn có thấy phố xá mùa đông vắng vẻ, có những con người vẫn gắng chạy ra đường, đội gió để mong kiếm thêm đồng mang về cho gia đình! bạn có thấy một bài hát nào bạn đang ngân nga trong đầu gần đây không, khi đôi bàn tay bạn lạnh cóng lại chưa được sưởi ấm, chiếc áo khoác lại quá mỏng, bạn run lên từng hồi, để rồi ngửa mặt lên trời thở một hơi dài như thả sương lên không trung …

Cuộc sống hiện tại này quá khắc nghiệt, thậm chí còn mài mòn đi lòng tin của mỗi con người. Để rồi họ trở nên hoài nghi tất cả, hoài nghi sự chân thành, hoài nghi lòng nhiệt huyết, hoài nghi sự cố gắng, hoài nghi ý nghĩa của tất cả những điều tốt đẹp rồi cả về chính bản thân mình. Thậm chí có lúc còn không muốn tin vào bất cứ điều gì!
Bạn biết không, ngoài truyền thuyết về Adam Eva, phương tây còn có một thuyết tâm linh về linh hồn, đó là “Twin flame”. Có nghĩa là linh hồn song sinh. Yêu mình và yêu người!

Thuyết kể rằng, vì con người quá mạnh mẽ, phải làm giảm sự mạnh mẽ kia xuống để không gây ảnh hưởng đến vạn vật. Nên Vũ Trụ đã tách đôi linh hồn của con người ra, và đặt vào hai cơ thể nam nữ khác nhau. Đó là lúc bạn nhìn thấy chính mình khi bắt đầu tiếp xúc, thậm chí khoảng tối của bản thân còn bị lôi ra ngoài ánh sáng, có khi là khó chịu, nhưng cũng có khi là một sự giải thoát …

Yêu mình và yêu người!
Yêu mình và yêu người!

“Người ta vẫn nói là lúc bạn gặp một nửa của mình thì bạn bồn chồn, tim đập chân run, toát mồ hôi hột. Nhưng đó chỉ là biểu hiện của mối quan hệ trả nghiệp. Còn với Twin flame, sự gặp nhau giữa hai người là sự cân bằng hoàn hảo của hai thái cực âm dương nên sẽ có sự bình an, tự nhiên và thân thuộc, đó chính là biểu hiện rõ ràng nhất.” Shakespeare đã viết :”Ái tình là một ngôi sao, tất cả những con thuyền lạc đường, tuy không biết thiên văn, nhưng lại nhờ nó dẫn đường.

Chúng ta nên tin vào sự kỳ diệu của cuộc sống, khi con người đi đến ngõ cụt, tưởng chừng tất cả đều kết thúc, mọi thứ tưởng chừng như tuyệt vọng, thì ánh sáng nơi đó sẽ xuất hiện, đưa bạn đến một nơi mà chính bạn cũng không ngờ tới. Yêu mình và yêu người!

Nhưng Salinger viết một câu như này : “Có một số người nghĩ tình yêu chính là tình dục, là hôn nhân, là nụ hôn lúc 6 giờ sáng và một đàn con thơ, có lẽ tình yêu là thế. Nhưng thưa cô Lester, cô có biết tôi nghĩ thế nào không? Tôi nghĩ tình yêu chính là muốn chạm vào nhưng lại chẳng dám đưa tay ra.” Thực sự ngày nay có những người như thế, “muốn chạm vào nhưng lại chẳng dám đưa tay ra.” Nếu bạn không đưa tay ra, người khác có muốn kéo bạn lên cũng chẳng thể tìm được tay bạn ở đâu!

Người trốn tránh chính bản thân mình cuối cùng cũng sẽ khiến thế giới của họ sụp đổ, vì thế mà thiếu đi cảm giác an toàn. Như Lư Tư Hạo nói : “Những người chưa dám thừa nhận điểm yếu của mình thì không có tư cách nói mình mạnh mẽ.”

Nhưng không sao, hiện tại không, không có nghĩa là tương lai sẽ không. Vì đời còn dài, cuộc sống này đối với chúng ta là một sự trải nghiệm, là luân hồi từ kiếp này đến kiếp khác, không có điểm kết thúc. Thế nên đừng để những lời nói vô hình trong đầu của bạn ngăn cản chính bản thân bạn.

Kẻ thù mạnh nhất không ai khác mà là chính bản thân, bạn sẽ không biết mình tuyệt như nào nếu vượt qua giới hạn kia đâu!Bạn, đã thử chưa

Và, cuộc đời này sẽ không phụ bạn đâu. Những lối rẽ sai lầm, những hàng lệ tuôn rơi, những giọt mồ hôi đã đổ xuống … tất cả đều giúp bạn trở thành con người “độc nhất vô nhị”.

Có một chàng trai đã từng nói như này :Cả một ngày, khi đến tối tôi mới gửi lời nhắn “Ngủ ngon” đến em. Nhưng em ơi, thực ra nó không chỉ đơn giản là lời chúc đi ngủ muộn màng đâu, mà đó là những ánh nắng tôi nhìn thấy vào buổi sáng, là công việc áp lực cả một ngày tôi phải trải qua, là những suy nghĩ về em cứ luẩn quẩn quanh đầu óc tôi … Tất cả, tôi gói ghém vào hai chữ “ngủ ngon” đến em !

✍️ Con bé lang thang
Một bài cũ vào mùa đông năm ngoái.

For: ChuiYang

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *